Welcome to DH07KEB's blog

Oct 11, 2014

Chuyến xe chở yêu thương

Cậu là người con trai luôn bên tớ mỗi lần tớ cần, cho tớ lời khuyên mỗi lần tớ nằm giữa nhiều lựa chọn, cho tớ mượn đôi bờ vai vững chãi để tựa vào, chốc chốc lại lắc lư cái đầu rồi đẩy cậu ngã về một phía…Cậu chỉ cười rồi xoa đầu tớ.

Cậu không đẹp trai cũng không giàu có như những người bạn của tớ. Nhưng điều đó chẳng hà cớ gì làm tớ bận tâm, vì tớ biết chỉ khi ở bên cậu mới thật sự là tớ, tớ cảm thấy thật thoải mái mà không hề nghi ngại. Đặc biệt, tớ cảm thấy được yêu thương và chiều chuộng.

Quen nhau được hơn một năm rồi nhưng cậu chưa bao giờ tặng tớ bất cứ một thứ gì, kể cả cành hồng hay gấu bông. Đổi lại, tớ cảm nhận được cậu dành cho tớ bằng tất cả sự thương yêu.


Sẽ như thế nào, một ngày nào đó trong tương lai, cậu không còn bên cạnh tớ. Tớ chỉ vu vơ nghĩ mà không dám tiếp tục nghĩ đến điều đó. Vì tớ biết rằng, tớ sẽ mất thăng bằng trong một thời gian dài không định hướng.

Bởi lẽ đó, thay vì cứ lo nghĩ chuyện không đâu tớ sẽ dành trọn vẹn giây phút khi hai đứa còn bên nhau thật bình yên, sẽ tiếp thêm những nụ cười, đan chặt tay cậu và giành giật đồ ăn với cậu mà đối với bất kỳ ai khác tớ không làm vậy được.

Ai bảo, cậu thương tớ làm gì để tớ ăn hiếp, những lúc ấy cậu chỉ ngệt mặt ra mà không nói tiếng nào nặng lời với tớ. Tớ dọa sẽ giận nếu cứ tiếp tục giỡn hay chọc phá. Tớ sẽ lấy tất cả những gì từ tay cậu mà tớ muốn mặc dù đó là sở hữu của cậu. Để tớ được cậu yêu…

Cám ơn cuộc đời đã cho tớ gặp cậu. Cậu ôm tớ vào lòng, một bàn tay đủ ấm để giữ chặt đôi bàn tay giá lạnh từ lâu. Cám ơn cậu đã hiểu và chấp nhận những điều vốn có. Tình cảm của cậu và tớ như chuyến xe đang trên đoạn hành trình.

Trên đoạn đường ấy, sẽ có rất nhiều trạm bắt buộc chuyến xe ấy phải dừng lại. Nhưng tớ mong ở mỗi trạm dừng, chúng ta chỉ nạp thêm năng lượng hoặc để nghĩ mệt vì trục trặc vấn đề gì đó. Rồi lại lăn bánh quay đi mà không ai được bước xuống cả. Phải cùng nhau chạy đến bến đỗ cuối cùng khi nào chuyến xe ấy không đi được nữa thì thôi, cậu nhé!
HANI

No comments:

Post a Comment